Pages

Subscribe:

Thứ Hai, 27 tháng 6, 2016

Đừng Để Mụn Làm Bản Thân Bạn Cảm Thấy Không Tự Tin Và Mất Đi Người Yêu

Tôi là một chàng trai khá rút rát bởi cũng vì vẻ bề ngoài của tôi không được ưa nhìn cho lắm. Tôi chỉ cao 1m56 và mặ thì kín mụn trứng cá. Tôi ra đời tại miền đất Nghệ An nắng gió nhưng vô cùng kiên cường , nổi tiếng là đất học của cả nước , Nhà ở tôi có 8 người con , đông đúc , nghèo khó là vậy , nhưng ba má luôn cố gắng bảo chúng tôi ăn học thành người để thoát cái khổ.

Tôi lao đầu vào học và dễ thường vì Tháng không đủ ăn nên thân hình tôi trông gầy gò và thấp lùn đến vậy nhưng tôi không cần lắm cho đến khi tôi vào môi trường đại học trên Thủ đô , mọi thứ khiến tôi phải nghĩ khác.

bề ngoài không bắt mắt , tôi lại ít nói nên có rất ít bạn hữu và cũng không có nổi đến một mối tình nào đó. Thực ra hồi năm nhất Đại học tôi có thầm thương trộm nhớ một bạn nữ cùng lớp. Đó là bạn bí thư vô cùng xinh xắn , tràn trề , Ăn nói khôn ngoan và luôn nở nụ cười trên môi , cô ấy Hòa mục với tất thảy Quần chúng và đặc biệt là rất quan tâm đến tôi bởi chưng tôi và cô ấy là hai người cùng quê với nhau nhưng cô ấy cũng chỉ coi tôi là bạn và tôi cũng chẳng dám với tới một người nử tử hoàn hảo như thế.


 Tôi nghĩ sẽ cố gắng khỏa lấp vẻ ngoài mặt của mình bằng kiến thức , quên đi mối tình đơn phương năm nào. Sau cuối , tôi cầm tằm bằng loại Giỏi sau khi tốt nghiệp nhưng lại chật vật xin việc tại Thủ đô cùng chỉ vì chiều cao không đạt đề nghị và bề ngoài mất điểm. May mắn thay tôi xin được vào một công ty tư nhân của người đồng hương thành lập ra. Năm tháng trôi đi , trong một lần tình cờ trên lối đi làm về , một cô gái bị ngã xe giữa đường tôi vội dừng xe và giúp rập cô gái ấy , đúng là duyên phận , sau lần đó chúng tôi tình cờ gặp nhau và phát Lộ rõ ra chúng tôi cùng khu phố.
Từ đó phú cho hình thể lớn lên dần , cô ấy luôn quan tâm và chia sẻ với tôi mọi thứ trong cuộc sống , tôi thì luôn tự ti về bề ngoài có hình thức khó coi của mình còn cô ấy thì xinh xắn , cao 1m6. Đi bên nhau tôi không tự tin và luôn sợ mình sẽ mất cô ấy. Nhưng thật may mắn , cô ấy luôn hiểu một cách sâu sắc tâm sự của tôi và quyết định là sẽ giới thiệu tôi với Nhà ở cô ấy.

Ngày đi hàng đầu ra mắt tôi vô cùng lo lắng và căng thẳng , chỉ sợ sơ sẩy gì đó là coi như đi tong. Khi bước vào nhà , chưa kịp chào hỏi gì. Bác gái đã nói thẳng với tôi: “Xin lỗi cháu , nhưng hai bác không đồng ý cháu với con bác đến với nhau. Cháu là dân ngoại tỉnh thì đã đành nhưng bề ngoài thì không xứng với nử tử bác” rồi bác gái đi lên gác , không cần nhìn tôi đến một lần nào. Bác trai thì thờởdài và cũng bỏ đi. Bạn gái tôi bối rối và quay ra an ủi tôi cần phải có thời gian để ba mẹ có khả năng chấp nhận.

Tôi bỏ đi khi lòng tự tôn bị tổn thương. Tôi đã suy nghĩ dồi dào , ba má tôi cho tôi hình hài. Dù cho xấu hay đẹp thì tôi cũng phải trân trọng nó. Dù cho người ta có nói những người lùn , mặt trứng cá là có hình thức khó coi thì tôi cũng vẫn phải gìn giữ cái hình hài này. Câu chuyện tình của tôi dở dang như thế nhưng hiện tại tôi vẫn luôn tự hào về những gì mình có và chờ đợi hạnh phúc thật sự đến với mình.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét